Howard Gardner nói: Trường học nên là nơi chất vấn sự thật, vẻ đẹp và lòng tốt
Trong cuộc bầu cử tổng thống, các nhà giáo dục hàng đầu đã đánh giá sự cống hiến của Barack Obama và tranh luận về những gì Bộ trưởng Bộ giáo dục mới nên làm để cải cách trường học.
Bộ trưởng Bộ giáo dục kế nhiệm nên tập trung vào tầm quan trọng của nghệ thuật tự do và khoa học nhưng đồng thời nên đem lại nhiều tự do hơn cho trường học.
Trong cuộc bầu cử tổng thống, các nhà giáo dục hàng đầu đã đánh giá sự cống hiến của Barack Obama và tranh luận về những gì Bộ trưởng Bộ giáo dục mới nên làm để cải cách trường học.
Sau những chia sẻ của Andy Hargreaves, Julia Freeland Fisher và Randi Weingarten, tuần này chúng ta đến với quan điểm của nhà giáo dục hàng đầu Howard Gardner, giảng viên môn Nhận thức và Giáo dục tại Đại học Harvard, tác giả của 30 cuốn sách và thuyết đa trí tuệ.
Ông được đề cử làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục cho nhiệm kì mới. Ông nhìn nhận như thế nào về vai trò của chính phủ liên bang trong nền giáo dục phổ thông?
Tôi cảm thấy may mắn khi trở thành Bộ trưởng Bộ Giáo dục vào thời điểm mà những động thái chính trị và giáo dục có sự chuyển biến dứt khoát.
Cho đến giữa những năm 1960, vai trò của liên bang trong giáo dục vẫn còn hạn chế. Trong những cuối thế kỷ XX, chính phủ liên bang không chỉ can thiệp nhiều hơn vào các quyền dân sự, giám sát hành vi trên các trang web giáo dục và tài trợ cho giáo dục; hợp tác với thống đốc của nhiều tiểu bang, chính phủ liên bang cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc kiểm tra học sinh, đánh giá tiến độ hướng tới mục tiêu giáo dục quốc gia, thậm chí, hỗ trợ việc xây dựng và đánh giá các phương pháp giảng dạy, cả trực tiếp và gián tiếp.
Vì những lí do mà các sử gia tương lai cần làm sáng tỏ, vai trò của liên bang trong giáo dục gần như chắc chắn sẽ trở nên rõ rệt hơn trong nhiệm kì của tôi.
Nhiều người có thể nói rằng chính phủ liên bang đã đạt được các mục tiêu quan trọng của họ; nhưng có lẽ chỉ đơn giản là đất nước đang kiệt sức bởi các quy tắc, quy định đổ xuống từ bên trên mà không đạt kết quả như đã hứa (“Mục tiêu 2000″, ” Race to the top”, ” No child left behind”).
Chính phủ đã có một quyết định khôn ngoan là đặt trụ sở chính ở các tiểu bang và thậm chí ở các khu vực pháp lí nhỏ hơn.
Tôi sẽ coi văn phòng của mình như một vị thế chính trị nổi bật: mô tả những gì sẽ xảy ra trong các hệ thống giáo dục của chúng ta; kêu gọi sự chú ý đến những ví dụ tích cực cũng như tiêu cực; cổ vũ cho những sáng kiến đầy hứa hẹn và bất cứ khi nào có thể, tôi sẽ đưa ra ví dụ chứng minh loại hình giáo dục mà tôi ưu tiên và mô hình xã hội mà tôi hi vọng chúng ta có thể đạt được.
Thế giới của chúng ta đang thay đổi nhanh chóng. Vai trò của ông trong chương trình giảng dạy là gì? Giáo dục làm thế nào để định hướng học sinh cho tương lai?
Chúng ta cần phải suy nghĩ về nền giáo dục cởi mở hơn bao giờ hết – một ‘thời điểm’ mới, một ‘địa điểm’ mới. Đối với nhiều người, giáo dục có nghĩa là các trường phổ thông công lập; hoặc bây giờ, ‘trường đại học đã trở thành trường trung học mới’, nền giáo dục 14 hoặc 16 bậc.
Tuy nhiên, giáo dục bắt đầu từ lúc con người mới sinh ra, hoặc thực chất, như chúng ta đã biết, từ trong bụng mẹ và tiếp tục chừng nào cá nhân còn hoạt động, còn động lực và khả năng.
Phần lớn giáo dục có thể và nên diễn ra trong các trường học cũng như các tổ chức cộng đồng được chỉ định chính thức khác. Nhưng thế giới bên ngoài nhà trường rất quan trọng đối với giáo dục; cả phương tiện truyền thông cũ và mới cũng quan trọng hơn bao giờ hết.
Ngày nay hầu hết thanh thiếu niên dành nhiều thời gian trên mạng xã hội hơn là ở trường. Điều gì xảy ra – hoặc không xảy ra – trên mạng xã hội trở thành một phần quan trọng trong giáo dục thế hệ trẻ và cả thế hệ già.
Vì vậy, nhiều phương tiện truyền thông làm nhiễu loạn nhận thức và thao túng các giá trị. Trong sự biến đổi không ngừng, điều quan trọng hơn hết là tôn vinh những giá trị cơ bản nhất của giáo dục đã trải qua hàng ngàn năm.
Tôi sẽ tập trung vào tầm quan trọng của giáo dục trong nghệ thuật tự do và khoa học. Học sinh nên tìm hiểu về các giá trị bền vững của sự thật, vẻ đẹp và lòng tốt, tư duy về chúng và chất vấn chúng một cách khéo léo.
Dưới đây là một số câu hỏi mà chúng tôi, dù là giáo viên, học sinh hay công dân, nên ưu tiên và đặt ở vị trí trung tâm: Làm thế nào để xác định đường lối đúng đắn? Phương pháp nào được sử dụng và nó có hiệu quả không? Chúng ta trân trọng những kinh nghiệm nào và tại sao? Thế nào là một người tốt, một công dân tốt, một công nhân tốt? Làm thế nào đạt được “ba tốt” này?
Nhiều người cho rằng cách chúng ta cư xử và hội nhập thế giới – phẩm chất của chúng ta – là những yếu tố có tính dự báo mạnh mẽ về thành công của học sinh trong tương lai. Bạn sẽ góp phần thiết lập và nuôi dưỡng các cộng đồng giáo dục thúc đẩy những phẩm chất tốt như thế nào?
Catlin Tucker
Đặng Thanh Hiền – Táo giáo dục – dịch