6 Điều mà tôi tin trước khi trở thành một giáo viên

Tôi vẫn tin điều đó. Dù nó có lí tưởng đến mức nào, tôi vẫn tin. Nếu bạn làm cho một học sinh, người mà cảm thấy không có gì buồn cười, phải nở nụ cười. (Học sinh của chúng ta có những lí do mà người lớn có thể không hiểu được).

0 430

Tôi muốn trở thành một giáo viên vào năm tôi 10 tuổi. Giờ đây, tôi nhìn lại 28 năm trong nghề và nghĩ về những gì tôi đã tin trước khi thực sự trở thành một giáo viên. Nhưng niềm tin của tôi đã thay đổi.

Mùa hè là để nghỉ hè.

Viễn cảnh về những kì nghỉ hè nhảy nhót trong tâm trí tôi. Và viễn cảnh chỉ là viễn cảnh mà thôi. Tôi biết rằng không chỉ riêng tôi nghĩ thế. Có rất nhiều giáo viên làm việc suốt mùa hè để kiếm sống. Có cả những nhà giáo dục, như tôi, những người học suốt đời. Chúng tôi nhận lớp, tham gia các hội thảo, các buổi thảo luận trên các diễn đàn hoặc theo dõi trang web học tập trên mạng của chúng tôi, háo hức chờ đợi một năm mới và cơ hội thử những điều mới trong lớp học.

Các tiết học của tôi sẽ vô cùng tuyệt vời; tôi sẽ không gặp vấn đề gì về kỉ luật lớp học.

Tôi đã từng mơ về những tiết học có thể khiến cho tất cả giáo viên khác phải ghen tị. Học sinh của tôi sẽ ngồi như những thiên thần trên ghế, háo hức tiếp thu kiến thức nhiều nhất có thể. Không! Tôi đã gặp một số rắc rối về kỉ luật! Tôi cũng không quan tâm tiết học có tuyệt vời không, học sinh có hứng thú đâu! Tuy nhiên, hãy nhớ rằng những bài học hấp dẫn có thể làm nên điều kỳ diệu, chúng có thể thay đổi vấn đề kỷ luật của bạn, khiến một học sinh bộc lộ tài năng đến bố mẹ chúng còn không nhận ra!

Tất cả các học sinh đều yêu quý tôi.

Tôi nghĩ với năng lực tuyệt vời của mình, đứa trẻ nào lại không yêu mến cơ chứ? Thế mà bạn đoán thử xem? Chúng không yêu mến tôi. Thực ra là một số học sinh không thích tôi. Bạn có biết không? Điều đó không sao, miễn là bạn cố gắng hết sức để cung cấp cho họ một nền giáo dục mà họ xứng đáng. Đừng để bụng. (Nói thì dễ hơn làm mà). May mắn cho tôi, hầu hết học sinh tôi dạy, và cả bố mẹ chúng, đều quý tôi. Điều đó làm công việc của tôi dễ dàng và thú vị hơn nhiều!

Dạy học sẽ rất vui, lúc nào cũng vui.

Khi tôi dạy vẽ ở tầng hầm nhà bạn tôi và ở trường học, thật là vui. Khi tôi tiếp tục hành trình trở thành giáo viên, tôi vẫn có những khoảng thời gian tuyệt vời. Thế nhưng, khi tôi bước chân vào lớp, sự thực hoàn toàn khác. Không phải lúc nào cũng vui. Lũ trẻ, bố mẹ chúng, các cấp quản lí, giáo án, đó là khi tôi bắt đầu dạy học. Bây giờ thì thời gian quay vòng, hướng dẫn định kì, bài kiểm tra tiêu chuẩn, hồ sơ, sổ sách, danh mục không bao giờ hết. Tôi sẽ không cho phép niềm vui biến mất, tôi tiếp tục tìm cách giữ sự vui vẻ trong lớp học của mình!

Tôi có thể sửa chữa mọi thứ.

Không, tôi không thể. Có những thứ tôi không sửa chữa được. Dù tôi có cố gắng thế nào thì cũng không thể sửa chữa được mọi thứ. Đó thực sự là một bài học đắt giá.

Tôi có thể tạo nên sự khác biệt.

Tôi vẫn tin điều đó. Dù nó có lí tưởng đến mức nào, tôi vẫn tin. Nếu bạn làm cho một học sinh, người mà cảm thấy không có gì buồn cười, phải nở nụ cười. (Học sinh của chúng ta có những lí do mà người lớn có thể không hiểu được). Nếu bạn dạy một tiết mà truyền đạt được một nội dung kiến thức. Nếu bạn dạy học sinh biết thế nào là lòng tự trọng và cho họ sự tự tin. Nếu bạn cho học sinh có cơ hội được chia sẻ cảm nghĩ, rồi sau đó tạo sự khác biệt. Dù cho việc giảng dạy có làm tôi bực bội thế nào, niềm tin đó vẫn vững vàng trong tâm trí tôi, tôi có thể tạo sự khác biệt!

Tác giả: Lisa Mims

Người dịch: Đặng Thanh Hiền-TGD

 

Leave A Reply

Your email address will not be published.

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.