Thư gửi ngài Bộ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam!
Bức thư này là một phần trong bài tập về nhà của một em học sinh lớp 9 (lớp 8 theo hệ thống giáo dục Việt Nam) khi em học về chính sách giáo dục thời Pháp thuộc. Tôi rất ấn tượng với những gì em viết, vì nó rất mộc mạc, giản dị và chân thật. Với tư cách là giáo viên, mong là chúng ta sẽ thấy được một điều gì hữu ích cho công việc của mình.
Hà Nội, ngày 10 tháng 6 năm 2014
Kính gửi ngài Bộ trưởng Bộ Giáo dục Việt Nam,
Cháu tên là Nguyễn Linh Chi. Học sinh trường BVIS. Hôm nay cháu muốn viết thư gửi bác để muốn nêu lên một số ý kiến cá nhân của cháu và mong được bác xem xét. Hiện nay, tình hình giáo dục của nước cũng đã được cải thiện hơn so với những năm trước đây nhưng vẫn còn một số vấn đề khó giải quyết như: học và làm bài tập đối phó, chán học, mệt mỏi, trốn học hoặc nghỉ học nhiều ngày và những việc này là do đâu ạ? Cháu thấy tình hình giáo dục của nước ta hiện nay vẫn chưa được giải quyết một cách triệt để. Khi bác đến các ngôi trường bác có thể thấy không những học sinh kêu khó, kêu mệt mà chính các thầy cô giáo cũng vậy.
Theo quan điểm của cháu, Việt Nam đang dạy học sinh với một chương trình giáo dục nặng nề với khối lượng kiến thức khổng lồ, nhiều học sinh không thể theo kịp nhưng các giáo viên không thể dừng lại để giảng lại bài vì phải chạy đuổi theo kịp giáo án. Hơn thế nữa, học sinh học được rất nhiều lí thuyết từ sách vở nhưng khi hỏi lại học sinh cũng không nhớ. Học sinh sẽ ghi nhớ bài học hôm nay hay ngày mai cho đến sau khi kiểm tra, rồi đến ngay hôm sau học sinh đã trở lại với cái đầu rỗng tuếch và nạp thêm một khối lượng lớn kiến thức mới. Ngoài ra, học sinh Việt Nam đang học như một con rô bốt khi chỉ có thể nhìn vào sách và học thuộc những gì sách viết hàng chục, hàng trăm trang cùng những từ ngữ khó hiểu để đối phó với bài kiểm tra và thầy cô giáo. Học sinh không được thực sự hiểu nguồn gốc, cơ bản của bài học và cũng không được thực hành dựa trên các lý thuyết đã học để thấy ngoài việc học lý thuyết ra nhiều khi thực hành sẽ sẽ trả lời cho chúng ta một số vấn đề mà lý thuyết không thể nào giải thích nổi. Đối với các thầy cô, khi phải nhận những quyển giáo án khổng lồ mà nhiều kiến thức các thầy cô cũng chưa được học cùng với việc phải chạy theo chương trình đã biến họ thành những người xấu. Họ cũng rất mệt mỏi và buồn chán khi thấy học sinh đi học với một đống sách vở nhưng lại với cái đầu đầy chữ nhưng không hiểu bài. Họ phải chấm những bài tập, bài kiểm tra được làm một cách qua loa, vắn tắt và không đúng thực lực của từng bạn. Họ phải đi dạy thêm ngoài giờ để có thêm thu nhập cũng như giúp đỡ các bạn học kém. Thực tế nhiều phụ huynh thường thấy rằng giáo viên luôn bắt ép các em đi học thêm và nếu không đi học thêm các thầy cô giáo sẽ trù học sinh.
Vậy nguyên nhân là thế nào? Cháu có thể đưa ra một bằng chứng rằng chính nền giáo dục của chúng ta đã đẩy thầy cô giáo vào những tình huống xấu đó. Học sinh không học kịp trên lớp, nhà trường thì luôn muốn đào tạo ra những em học sinh xuất sắc để đi thi và giành giải về rồi trường sẽ có danh tiếng. Vậy nếu không đi học thêm thì sao có thể có những kiến thức cao siêu mà chính trong chương trình giảng dạy tại trường cũng không có mà các bài thi lại có. Giáo viên nếu không đi dạy thêm với đồng lương giáo viên nhà nước ít ỏi thì lấy tiền đâu ra để nuôi gia đình. Những bằng chứng này đã thể hiện một cách toàn diện cho mọi người thấy rằng giáo dục Việt Nam đang gặp một vấn đề khó giải quyết.
Một vấn đề quan trọng mà nền giáo dục của nước ta chưa đề cao đó chính là các môn phát triển tài năng, thể dục và kĩ năng sống. Việt Nam thường bị coi thường là những con người thấp bé, gầy gò. Thể thao cũng như nền âm nhạc của chúng ta cũng chưa thật sự phát triển. Vậy để không bị như vậy các em học sinh nên được phát triển những kĩ năng đó từ nhỏ, từ khi ngồi ở ghế nhà trường. Mặt khác, chúng ta có thể thấy những dữ liệu, tư liệu, sách giáo khoa mà các bạn được học ở trường đều lấy những con số, những dẫn chứng từ những năm mà nhiều khi những tư liệu đó lấy từ những năm mà nhiều bạn còn chưa được sinh ra. Ngược lại, Việt Nam hiện nay thì đã phát triển hơn và đã có một số bước ngoặt trong việt phát triển đất nước. Vậy các bạn học sinh đang được học những gì? Các bạn học sinh đang được học những kiến thức cổ lỗ sĩ và không thực tế. Hơn nữa, các bạn không được tiếp xúc với những cải cách, tiến bộ của khoa học thế giới. Mọi người thường bảo phải học hành chăm chỉ, giỏi giang để trở thành những tương lai của đất nước và sánh vai cùng các nước trên thế giới. Nhưng nếu không được tiếp cận với những khoa học tiến bộ hiện đại, không được học những kiến thức mới, không được đầu tư vào các cơ sở vật chất để giáo viên có thể dạy học và học sinh được nhìn một các thực tế hơn thì lấy đâu ra để phát triển đấy nước ạ? Tại sao chúng ta không giảm bớt chương trình giảng dạy để học sinh có một tiết học ý nghĩa, chất lượng, lí thú và bổ ích hơn mà thay vào đó là một tiết học mệt mỏi, một đống chữ trong đầu mà không hiểu gì? Hơn thế nữa việc này còn giúp các bạn học sinh có thể tự học ở nhà mà không cần tốn thời gian đi học thêm? Tại sao chúng ta không đầu tư vào cơ sở vật chất trường học, thiết bị học tập để học sinh có thể tiếp thu nhanh hơn và hiểu hơn? Tại sao chúng ta không cập nhật những kiến thức, dữ liệu, tư liệu để học sinh có thể tiếp thu kiến thức và áp dụng ngay được vào cuộc sống hiện tại của mỗi bạn? Tại sao chúng ta không đề cao những môn phát triển thể lực, tài năng và kĩ năng sống của mỗi bạn hơn? Vậy cháu muốn viết lá thư này để các bác có thể suy nghĩ và đưa ra một số vấn đề cải cách và sửa đổi nền giáo dục của Việt Nam.
Người viết thư
Nguyễn Linh Chi
cháu xin chào bộ giáo dục và đào tạo. Cháu năm nay đang học lớp 11 tại 1 trường huyện miền núi Thanh Hóa. Cháu có 2 câu hỏi muốn được bộ giáo dục giải đáp
1- Liệu cách thức thi năm nay có ảnh hưởng đến việc ôn luyện và thi cử của chúng cháu sang năm không ạ?
2- Thưa bộ gd và đt cháu biết bộ đã rất cố gắng để việc học tập và giảng dạy được công bằng và văn minh. Nhưng vẫn có những trường hợp vẫn chưa được công bằng và trong sạch lắm nhất là ở huyện miền núi như bọn cháu như là cô dạy tiếng anh , thầy dạy toán của chúng cháu. Vì chỉ là không học thêm với thầy cô nên lúc nào trên lớp thầy cô luôn để ý và có thể gọi là trù dập chúng em. Mọi người xung quanh cũng nhân ra được là bài kiểm tra trên lớp luôn là bài thầy cô đã cho các bạn làm ở nhà. Bọn cháy cũng đã lên tiếng nhưng cô thầy lại nói đó chỉ là trùng hợp và càng trù dập và ghét chúng cháu thêm. Và như thế thì điểm học bạ của chúng cháu không được chính xác lắm ạ
chúa xin được bộ Giáo Dục và Đào Tạo hồi đáp ạ. Cháu xin cảm ơn
Chào cháu,
Chú rất chia sẻ với những tâm sự của cháu và của các bạn học sinh giống như cháu. Tuy nhiên đây là trang web về đào tạo giáo viên chứ không phải là website của Bộ Giáo Dục. Cháu có thể chia sẻ điều này đến hòm thư của Bộ trưởng, trên website này nhé: https://moet.gov.vn/ttbt/Pages/hienke_botruong.aspx
Chúc cháu học tốt và có nhiều niềm vui!
Lời nói đầu cho em xin kính chào Bộ Trưởng Bộ Giáo Dục.
Hôm nay, em muốn nói đến vấn đề giáo viên Tiếng Anh ở trường em ạ. Em không biết ai đã từng bị giống như em không, chứ bây giờ khi em đến lớp và gặp giáo viên tiếng Anh thôi là em vừa nản và vừa sợ nữa. Thầy ấy là một giáo viên lớn tuổi,thầy lúc nào cũng làm khó học sinh cả, bắt học sinh phải đi học thêm thầy, thầy mới cho biết đề kiểm tra rồi điểm kiểm tra mới cao, còn không học thì thầy dô lớp làm khó làm dễ, đì không những em mà còn các bạn trong lớp.
Thầy đôi lúc còn xúc phạm một bạn nam kia , nói bạn ấy mập mạp, mặt lúc nào cũng ụ ụ,” sao mỗi lần em gặp thầy là em không vui nổi vậy “. Lí do vì sao thì thầy ấy có niềm khích với bạn ấy ? Vì bạn này đi học thêm, biết đề kiểm tra, rồi vào lớp chỉ cho các bạn khác, nên những bạn học thêm chung với bạn ấy biết, rồi mách thầy, thầy vào chửi, thế là từ đó bạn ấy hôm nào cũng bị thầy nói này nói kia nhưng bạn nam ấy không dám nói gì.
Khi tiết học đầu tiên của lớp 11 bắt đầu, thì thầy có nói là thầy quen ba mẹ bạn này ba mẹ bạn kia, thầy biết những chuyện riêng tư của vài bạn , thế là thầy hỏi:” có bạn nào muốn nghe thầy kể chuyện của bạn ** không “( nhà bạn này và nhà thầy sát bên) , lớp em mới đồng thanh đáp lại :” dạ , không cần đâu thầy ơi ” . Và chuyện này đến tai của bà ngoại bạn** , bà mới bức xúc bảo :” đi dạy thì không lo dạy, mà lo kể chuyện đời tư của học sinh “, con gái của thầy thính tai nhanh mắt nên đi mét ba nó , thế là thầy qua nhà bạn ** cải nhau với ngoại của bạn này, vì thầy có tiền có quyền nên đã dùng tiếng nói của mình để bưng bích mọi thứ êm xuôi.
Còn đến câu chuyện của em , hôm nọ còn 1 tuần nữa là kiểm tra đánh giá thường xuyên giũa học kì I , thầy mới nói mới tụi em trong nhóm lớp zalo ở nhà học bài , đặng làm điểm cho cao . Mà nguyên tuần đó ngày nào cũng có tiết tiếng Anh, tụi em không biết ngày nào kiểm tra . Thế là em mới nhắn tin trong nhóm lớp hỏi thầy :” thầy ơi, Thầy cho tụi em biết rõ ngày nào kiểm tra , đặng tụi em chuẩn bị cho tốt “, em cứ ngỡ thầy cũng sẽ nói với lớp em ngày kiểm tra là ngày nào , nhưng không, thầy nhắn tin đáp lại :” em học có tốt đâu mà đòi biết ngày kiểm tra “, em mới nói lại với thầy :” thầy không cho em cố gắng hả thầy ” , thầy :”kêu dặn làm bài tập thì không chịu làm mà đòi kiểm tra tốt ” , ” hôm bữa thầy dặn em soạn bài , làm bài tập thầy kiểm tra , em vẫn làm đầy đủ sao thầy nói vậy ” . Thầy sợ tụi em chụp hình tin nhắn tại nên đã xóa ngay lập tức , (mà tụi em cũng chụp được^.^), thế là thầy nói xin lỗi em và bảo nhầm với bạn ** lớp khác ( trùng tên với em ), nhưng điều em thắc mắc là một người thầy giáo như vậy mà lại nói với học sinh như vậy thì có còn xứng đáng với danh xưng đánh quý là ” thầy “. Sáng hôm sao (thứ 2) thầy vẫn dô nói y chang như vậy, là nhầm với bạn lớp khác, em cảm thấy em chịu ấm ức vì lời nói đó rất xúc phạm đến em , nhưng em chỉ là một học sinh 11 bình thường , thấp cổ bé họng , vẫn không dám nói ra với giáo viên khác là sự tình như vậy, vì nếu thầy biết được thì chắc em bị đì đến nỗi rớt môn tiếng Anh luôn quá. Bây giờ em rất hoảng loạn , không biết phải làm sao , hàng ngày học tiếng anh, lớp tụi em ráng gồng cho hết tiết chứ không có hứng thú để học tiếng anh nữa, lên lớp thì thầy kêu tụi em về lên mạng soạn bài chép dô, rồi đến lớp lên bảng chép lại , kiểu như đối phó đấy ạh. Thầy vào lớp tụi em thì không giảng bài gì cả, photo tấm công thức rồi tự nhìn dô mà làm , tụi em không hiểu chỗ này không hiểu chỗ kia hỏi lại thầy mà thầy cứ cố tình bơ đi không muốn trả lời câu hỏi của tụi em.
Khi tụi em làm không tra không giống với những gì em được học, có những kiến thức ở trên đời nào đấy tụi em cũng không biết. Khi em hỏi giáo viên khác đề kiểm tra như vậy có đúng cấu trúc không, thì ai cũng bảo rằng sai cấu trúc, sai kiến thức.
Thầy năm nay có dạy lớp 12 , các anh chị sắp bước vào kì thi quan trọng là kì thi tốt nghiệp, mà thầy ấy đì hết cả lớp, khiến cả lớp phải đi học thêm thầy.
Thầy là một người đì học sinh có tiếng trong trường nhưng không ai làm gì được cả, nếu như em xui thì thầy đọc được những gì em đã viết, thì em xin chịu, em toang môn tiếng Anh lớp 11 này. Và nếu thầy đọc được thì thầy cũng sẽ biết em là thành viên nào trong lớp.
Thật sự bây giờ em rất nản, em không biết phải làm như thế nào cả, không biết ai có thể giúp đỡ được em!.! Mong ai đọcđược hộp thư này xin giúp em với.
Kính gửi thầy Dương Minh Luận, giáo viên Trường Trung học phổ thông Bình Thạnh, ( địa chỉ : ấp Bình Hòa , xã Phước Bình , huyện Trảng Bàng , tỉnh Tây Ninh) xin thầy đừng làm khó lớp em , thầy hãy dạy tận tâm cho tụi em còn có một tương lai sáng rạng, cuộc đời tụi em khi gặp thầy đã một phần nào đó tâm tối rồi, thầy sống cho tốt còn để đức cho con cho cháu, tiền thầy lấy được từ việc dạy thêm kaf đồng tiền mờ hôi nước mắt của ba mẹ học sinh( thầy dạy học tiền rất đắt) xài tiền đó không tốt cho sức khỏe đâu thầy.
Kính mong BỘ TRƯỞNG BỘ GIÁO DỤC xem xét kĩ lưỡng về vấn đề này . Em vẫn chưa có đủ can đảm để xin Thầy Hiệu Trưởng đổi giáo viên tiếng Anh khác. Em vẫn mong có sự tác động nào đó tác động đến thầy. Em xin cảm ơn vì đã đọc tâm thư của em
Cháu Linh viết hay, tuy nhiên chương trình không thể giảm bớt lại, bởi bên các nước bạn cũng như thế (bao la, học hoài không hết)
3 vấn đề chính là
1) năng lực từ ba mẹ (có trách nhiệm và đủ kinh tế mua sữa khi sinh con. Phòng/bàn học ở nhà phải mát, thoải mái, im lặng), giáo viên (ý trí, không tham lam, và có trách nhiệm tìm cách giảng cho tất cả đều hiểu) và học sinh (tập trung và không dùng mạng xã hội, chơi games)
2) các em học sinh phải hiểu đời là khó, phải chiến đấu, sai này mới được hưởng thụ
3) bác nói học đi đôi với hành, vì thế nếu trường học thiếu sót, các em phải tự mình tìm cách giải quyết chứ không nên ngồi chờ. Tương lai nằm trong tay người chiến đấu
PS: nếu nhỏ được uống sữa mỗi ngày, lớn sẽ suy nghĩ được tốt và thân thể không gầy cò như hiện nay.
Khi mình đăng bài viết này lên trong mục “học sinh nói gì” không nhằm mục đích là để người lớn dùng lý lẽ để phản biện lại con trẻ, mà mình chỉ muốn, người lớn hãy bình tĩnh, suy ngẫm, nhìn nhận lại chính mình và những gì mình đang làm.
Chào em học sinh ở Tây Ninh,
Thật là dũng cảm em đã đứng ra chiến đấu với ông thầy “kinh doanh và ít đức” này. Em không những đứng ra đấu tranh cho lớp em mà cả mầm non tương lai sau này, anh thật lòng ca ngợi lòng dũng cảm của em.
Buồn là cấp trên (trong trường) hoàn toàn không biết gì, có thể biết nhưng họ làm lơ. Cái đó gọi là vô trách nhiệm.
Nay đã 5 tháng trôi qua, không biết có ai giúp em chưa? anh đã copy/paste link/bài của em cho [email protected] ( bộ giáo dục và đào tạo) và cũng cho vào trang này https://moet.gov.vn/Pages/lien-he.aspx . Hy vọng có một ai trong đó đứng ra đấu tranh để vấn đề này không còn xảy ra ở khắp trường VN.
Gởi em 2 cái link này, nó có rất nhiều bài viết sâu sắc, thấm thía. Những người như em đọc sẽ thích.
https://www.tiktok.com/@trinhvinhthinh/video/6848940608808029441?lang=en
http://tuan.dk:8080/div/life-the-greatest.htm
Thật chúc em MỌI thành công trong cuộc sống và những thầy cô tham và đè học sinh sẽ bị gởi hết qua Nhật để học tập lại 🙂
/tuan
trời sinh voi, mình sinh đức
đất sinh liêm, trường sinh chính
http://tuan.dk/
ps: để học cho hiểu quá, đầu óc phải thoải mái, phòng im lặng và mát. Luôn hỏi “tại sao” trên google.
Cho em hỏi để gởi thư cho bộ trưởng bộ Giáo dục thì em phải gởi vào địa chỉ nào ak.